• Lưu ý đọc kỹ nội quy trước khi đăng bài để tránh bị bannick, xóa bài. Xem hướng dẫn đăng bài và tính năng UP tin miễn phí
  • Thông báo về việc đăng bài & đăng ký thành viên áp dụng tại thread Hot news, Projects & Developments
    - Phải đăng ký thành viên mới có thể đăng bài tại thread này.
    - Nếu gặp khó khăn khi đăng ký, vui lòng liên hệ qua email : thanhhoaonline.net@gmail.com để được hỗ trợ đăng ký và kích hoạt tài khoản.
N

Ngocdung

Khách vãng lai
Em thấy ở Cửa khẩu Lao Bảo - Quảng Trị có cái cổng Trống Đồng cách điệu mới to.
Đây sẽ là bài viết tập trung và bổ sung đầy đủ ý kiến của anh em, có câp nhật liên tục cho đến khi Ủy ban Thường vụ Quốc hội có Nghị quyết chính thức. Có lẽ sẽ là bài viết chuẩn chỉ nhất về những lý do tỉnh lỵ nên mang tên thành phố Đông Sơn. Anh em và các đồng chí có thể trích lại khi cần. Đặc biệt rất cần cho công tác tuyên truyền ý nghĩa văn hóa lịch sử của quê hương Thanh Hóa.
THÀNH PHỐ ĐÔNG SƠN
Thành phố Tỉnh lỵ của tỉnh Thanh Hóa sẽ được mở rộng vào năm 2023 bằng việc sát nhập TP Thanh Hóa và huyện Đông Sơn với nhau và có nhiều triển vọng cho việc thành lập thành phố Đông Sơn. Việc tỉnh lỵ mang tên thành phố Đông Sơn sẽ có rất nhiều ý nghĩa mà cái tên thành phố Thanh Hóa không đạt được.
1. Đông Sơn là danh xưng của một nền văn minh rực rỡ của quốc gia gắn với biểu tượng trống đồng Đông Sơn
Tỉnh lỵ mang tên thành phố Đông Sơn là mang một ý nghĩa văn hóa lịch sử rất lớn lao chứ không phải lấy tên của huyện Đông Sơn để đổi tên tỉnh lỵ. Tên Đông Sơn có ý nghĩa hiện tại với một số người Thanh Hóa có thể chỉ là tên của 1 huyện đồng bằng giáp với thành phố tỉnh lị, nhưng với 100% dân Việt Nam nó là tên của 1 loại khí cụ nổi tiếng bằng đồng hình trụ trên bề mặt có hoa văn cổ khi gõ vào có tiếng kêu âm vang, là tên của một nền văn minh cổ, có thể nói là một trong những nền văn minh lớn của cái nôi của người Việt cổ xuất hiện cái tên Đông Sơn từ những năm 800 trước công nguyên đến 200 trước công nguyên, tức là vào khoảng từ 2822 năm trước . Hiện tại trống đồng Đông Sơn được đặt trang trọng tại trụ sở liên hợp quốc.
Đừng nhầm giữa Danh xưng văn hóa Đông Sơn với danh xưng huyện Đông Sơn. Ý nghĩa của danh xưng Đông Sơn vượt xa suy nghĩ nhỏ bé đó.
2. Tính nhận diện danh xưng rất cao trên trường quốc tế
Danh xưng Đông Sơn có tính nhận diện quốc tế rất tốt, trống đồng Đông Sơn được đặt trang trọng tại trụ sở liên hợp quốc, các học giả và tri thức thế giới khi hỏi đến Đông Sơn còn có người biết, hỏi Thanh Hóa có khi chẳng biết.
Các hãng ô tô, điện thoại, đồng hồ...và hàng xa xỉ phẩm khi làm bản riêng bán cho thị trường Việt Nam đều lấy tên Đông Sơn.
Các nhãn hàng, nhà thiết kế thời trang cũng thường xuyên khai thác hình tượng nền văn minh gắn liền với trống đồng Đông Sơn trong các sản phẩm hàng hóa của mình.
Ngày 2/9/2019, Google Doodle đã thay biểu tượng vinh danh Ngày Quốc khánh Việt Nam 2/9 với hình ảnh mặt trống đồng Đông Sơn cách điệu cùng với logo của Google. Ngay cả một công ty công nghệ nước ngoài như Google hay Yahoo! còn hiểu ý nghĩa của biểu tượng trống đồng Đông Sơn với lịch sử Việt Nam.
3.Tỉnh lỵ hiện nay có gốc từ huyện Đông Sơn.
Nếu nhìn trên bản đồ mở rộng của thành phố tỉnh lỵ của Thanh Hóa từ tháng 07/2023, có thể thấy với 48 đơn vị hành chính thì có tới 33 đơn vị hành chính đang và từng nằm trên đất của huyện Đông Sơn. chiếm hơn 60% diện tích và hơn 80% dân cư. Có tới 19/48 xã, phường bắt đầu bởi chữ Đông.
4. Đông Sơn có cội nguồn lịch sử của Đảng cộng sản Việt Nam tại Thanh Hóa
Đông Sơn là quê hương của Tổng Bí thư Lê Khả Phiêu, người con xuất sắc nhất của quê hương Thanh Hóa trong thời đại Hồ Chí Minh. Sẽ rất thuận khi giới thiệu như sau: Đồng chí Lê Khả Phiêu, quê quán phường Đông Khê, thành phố Đông Sơn, tỉnh Thanh Hóa và sẽ rất khiên cưỡng và thiếu hợp lý khi giới thiệu: Đồng chí Lê Khả Phiêu quê quán phường Đông Khê, thành phố Thanh Hóa, tỉnh Thanh Hóa.
Nhiều lãnh đạo, nguyên lãnh đạo của thị xã Thanh Hóa trước đây và TP Thanh Hóa ngày nay có quê quán ở Đông Sơn.
Chi bộ Đảng đầu tiên của tỉnh Thanh Hóa được thành lập tại Làng Hàm Hạ (thị trấn Rừng Thông, huyện Đông Sơn ), sẽ rất không hợp lý nếu sửa thành địa danh thành phố Thanh Hóa.
Bác Hồ lần đầu tiên về thăm Thanh Hóa tại huyện Đông Sơn, cái này cũng không thể thay đổi được vì nó đã gắn với mốc lịch sử đặc biệt. Sau này chỉ cần diễn giải: TP Đông Sơn(trước đây là huyện Đông Sơn) được vinh dự là nơi đầu tiên đón Bác Hồ về thăm tỉnh (Ngày 20-2-1947). Sự kiện này cũng không thể sửa thành thành phố Thanh Hóa được.
5. Gọn gàng, thuận tiện về tên gọi.
Nếu tỉnh lỵ tên là Đông Sơn thì ta không cần đọc thêm chữ thành phố ở phía trước. Điều này danh xưng Thanh Hóa không đạt được bởi vì người nghe không biết đâu là Thanh Hóa tỉnh và đâu là Thanh Hóa thành phố.
Khi viết, chẳng hạn: Thành ủy Đông Sơn sẽ gọn hơn Thành ủy thành phố Thanh Hóa hay ghi tên địa chỉ: 40 Lê Hoàn, Đông Sơn, Thanh Hóa sẽ tốt hơn là 40 Lê Hoàn, thành phố Thanh Hóa, tỉnh Thanh Hóa
6. Phát triển du lịch, văn hóa
Việc lấy tên của một nền văn minh cổ nổi tiếng ai cũng biết đến sẽ kích hoạt du lịch văn hóa ở thành phố tỉnh lỵ Thanh Hóa phát triển. Giống như Quảng Ninh quyết định đổi tên đô thị tỉnh lỵ cùng tên với Vịnh biển nổi tiếng của họ. Ngày mai khi nhắc tới tinh hoa của nền văn minh trống đồng Đông Sơn, nền văn hóa Đông Sơn, người ta sẽ nhớ tới liền 1 thành phố tỉnh lỵ cùng tên ở Thanh Hóa. Giống như nhắc tới Vịnh Hạ Long người ta sẽ nhắc tới Tp.Hạ Long.
7. Biểu tượng của văn hóa Đông Sơn, trống Đồng Đông Sơn đang hiện diện ngày càng nhiều khắp cả nước
Không chỉ riêng mình Thanh Hóa mà rất nhiều tỉnh thành khác ở Việt Nam đều lấy biểu tượng trống đồng Đông Sơn làm biểu trưng cho lưu niệm hoặc quà tặng đại biểu cấp cao, thử hỏi xem có 1 biểu tượng nào có ý nghĩa và sức mạnh gợi nhớ và tính ứng dụng sâu rộng như biểu tượng trống đồng Đông Sơn trên lãnh thổ Việt Nam không ?
8. Phát triển Kinh tế vùng tây tỉnh lỵ sau sát nhập
Nếu tỉnh lỵ tên là Đông Sơn sẽ giúp tôn lên giá trị đất đai, vị thế của huyện Đông Sơn cũ hiện nay, còn nếu tên là TP Thanh Hóa thì e rằng toàn bộ vùng Đông Sơn bây giờ sẽ bị mất hút, mất sự quan tâm, mất vị thế hệt như Hà Tây nhập về Hà Nội.
Tên thành phố là Đông Sơn sẽ giúp đẩy nhanh sức hút vào vùng thuộc huyện Đông Sơn cũ vì đọc cái tên là đã ra vị trí của đất thành phố.
Anh nào nói cái tên không quan trọng với thành phố là sai rất lớn đấy, tôi cam đoan nếu TP tên là Đông Sơn thì vùng ngoại ô phía Tây sẽ phát triển cực nhanh, còn nếu Tp tên là Thanh Hóa sẽ chẳng mấy ai để ý đến vùng phía Tây ngoại thành xa xôi đó và sẽ dồn những thứ tốt đẹp nhất vào nội thành TP Thanh Hóa cũ( hiện nay)
thành phố thanh hóa là đúng, mai kia tôi sẽ viết đơn đề nghị.
 

Hungda

Người nổi tiếng
TÌM HIỂU ĐỊA DANH CỦA CÁC THỊ TRẤN XỨ THANH
Đúng 10 năm trước, tôi có viết bài này, cũng chưa kịp đăng ở đâu. Nay mở lại, thấy 10 năm nhìn lại mà quá trình đô thị hóa của tỉnh nhà mạnh mẽ quá. Đọc lại và luyến tiếc những địa danh xưa cũ, như cái tên Lưu Vệ, giá như thị trấn Quảng Xương mở rộng lấy lại tên Lưu Vệ thay vì ghép máy móc Tân Phong.

1. Đặt vấn đề
Thanh Hóa là tỉnh đất rộng, người đông. Theo kết quả tổng điều tra dân số và nhà ở năm 2009, tính đến ngày 01/4/2009, tỉnh Thanh Hóa có số dân 3.400.595 người, trong đó dân số sống tại các đô thị là 352.594 người [1:4].
Với tổng số 27 đơn vị hành chính cấp huyện, ngoài thành phố Thanh Hóa và các thị xã Sầm Sơn, Bỉm Sơn, tỉnh Thanh Hóa có 24 huyện, chiếm số lượng nhiều nhất so với các tỉnh, thành phố khác trong cả nước. Tổng dân số của 30 thị trấn trên địa bàn 24 huyện nêu trên là 132.427 người [1:17], chiếm 37,6 % dân số đô thị trong toàn tỉnh, với số dân trung bình của mỗi thị trấn là 4.414 người. Các thị trấn ở Thanh Hóa có mặt ở cả ba vùng địa hình: đồng bằng, trung du và miền núi. Việc xem xét một cách có hệ thống địa danh của các thị trấn xứ Thanh hẳn không chỉ đem lại ý nghĩa về mặt thống kê.

2. Nội dung

Có thể chia các thị trấn tại Thanh Hóa làm hai nhóm đối tượng: thị trấn huyện lị và thị trấn không phải huyện lị.
2.1. Các thị trấn huyện lị
Thị trấn Thọ Xuân là thị trấn huyện lị đầu tiên của tỉnh Thanh Hóa, được thành lập từ năm 1965 [18:376-377]. Năm 1984, thị trấn Tĩnh Gia được thành lập [18:594]. Thị trấn Thọ Xuân nằm ở phía tây của đồng bằng Thanh Hóa, bên bờ sông Chu, còn thị trấn Tĩnh Gia nằm ở phía đông nam đồng bằng Thanh Hóa, cách bờ biển chỉ vài kilômet.
Cuối những năm 1980 và đầu những năm 1990, hàng loạt thị trấn huyện lị được thành lập: thị trấn Nông Cống, thị trấn Quan Hóa (1987) [18:652], thị trấn Hà Trung, thị trấn Ngọc Lặc, thị trấn Thường Xuân, thị trấn Triệu Sơn, thị trấn Nga Sơn, thị trấn Thiệu Yên (1988) [18:697,698,710], thị trấn Hậu Lộc, thị trấn Bút Sơn, thị trấn Yên Cát, thị trấn Cẩm Thủy (1989) [25], thị trấn Kim Tân (1990) [18:742], thị trấn Quảng Xương, thị trấn Lang Chánh (1991) [18:767], thị trấn Rừng Thông, thị trấn Vĩnh Lộc (1992) [18:786] và thị trấn Cành Nàng (1994) [18:832].
Năm 1996, một số huyện được tái lập (Thiệu Hóa, Yên Định), một số được thành lập mới (Như Thanh, Quan Sơn, Mường Lát) [18:868]. Từ năm 2000 trở đi, các huyện này lần lượt thành lập thị trấn huyện lị: thị trấn Vạn Hà (2000) [18:964], thị trấn Bến Sung (2002) [18:983], thị trấn Mường Lát và thị trấn Quan Sơn (2003) [11].
Giống như các thị trấn trong cả nước, hầu hết các thị trấn ở Thanh Hóa được thành lập trên cơ sở chủ yếu là các thị tứ đã hình thành từ trước, mà ở Thanh Hóa thường gọi là phố: phố Quán Lào, phố Quán Giắt, phố Còng, phố Cống, phố Giáng… Các làng/phố này khá nổi tiếng trong văn học dân gian. Lời một bài hát ghẹo Thanh Hóa [19:47]:
Làng Bút làm được vải con
Thổ Oa gánh đất sơn son nặn nồi
Làng Nhồi gánh đá nung vôi
Làng Vạn nấu rượu cho người ta mua

Ba trong số bốn địa danh trong câu ca trên nay là những thị trấn: Bút Sơn (làng Bút), Nhồi (làng Nhồi Hạ) và Vạn Hà (làng Vạn).
Tuy nhiên, hiện nay chỉ có 8 trong tổng số 24 thị trấn huyện lị sử dụng các tên cũ:
– Thị trấn Quán Lào thuộc huyện Yên Định, lấy theo tên của thị tứ Quán Lào. Tên gọi này bắt nguồn từ Kẻ Lào, còn gọi là làng Lào. Chữ "Quán" ở đây theo nghĩa "quán dịch" có nghĩa là "nhà trạm" (nơi dừng chân của khách bộ hành trên đường cái quan) [22:101], tương tự "quán Đông Thổ" trong câu ca:
Qua Chiêng rồi lại sang Giàng
Qua quán Đông Thổ vào làng Đình Hương…

Kẻ Lào gồm có hai khu: Lào Trong, tên chữ là Lý Yên và Lào Ngoài, tên chữ là Thành Phú. Đất Lào Trong nằm ổn định bên trong sông Mã, còn Lào Ngoài là đất bãi sông Mạn Định, về sau sông này cạn dần và đổi dòng thì dân làng mới khai phá, mở mang [23:446]. Trước Cách mạng tháng Tám, Kẻ Lào thuộc tổng Đông Lý, từ năm 1953 thuộc xã Định Tường, huyện Yên Định [2:240]. Năm 1977, phần lớn thôn Thành Phú của xã Định Tường cùng với một phần thôn Tân Ngữ của xã Định Long được tách ra để thành lập thị trấn Thiệu Yên (lấy theo tên huyện Thiệu Yên, là huyện được thành lập cùng trong năm 1977 từ huyện Yên Định và một phần huyện Thiệu Hóa). Sau đó một phần thôn Lý Yên cũng được sáp nhập vào thị trấn. Mười chín năm sau, thị trấn này được đổi tên thành Quán Lào đồng thời với việc tái lập huyện Yên Định từ huyện Thiệu Yên [18:869].
Là một thị tứ đông đúc từ lâu đời, Quán Lào có nhiều sản vật đặc sắc: Bánh đúc Kẻ Go, bánh tày to Quán Lào hay Bánh chưng cầu Hậu, cháo đậu Quán Lào [23:544].
Ca dao Thanh Hóa có câu [23:544]:
Trò Chiềng, vật Bộc, rối Si
Cơm đắp kẻ Lở, cơm thi kẻ Lào
Duyên Thượng thì kéo chòa rào
Làng Huê săn cuốc, làng Lào săn chim.

Làng Lào thờ Thánh Quân làm thành hoàng. Theo truyền thuyết, đó là một quân gia của Cao Biền tên là Trịnh Lam, bị chết trôi dạt về đây, được dân thờ phụng. Hội thổi cơm thi kẻ Lào là một trong các hội liên quan đến tục thờ thành hoàng làng. Ngoài ra, Kẻ Lở tên chữ là Tân Bái, sau đổi thành Tân Ngữ, nay là tiểu khu I của thị trấn Quán Lào và thôn Tân Ngữ của xã Định Long.
– Thị trấn Bút Sơn thuộc huyện Hoằng Hóa, lấy theo tên xã Bút Sơn ( ) thuộc tổng Bút Sơn. Xã Bút Sơn nay gồm các làng Thọ Văn (làng Bái), Bút Cương (làng Lầm), Hoằng Lộc thuộc xã Hoằng Phúc và các làng Phúc Thọ (tên cũ là Hoa Bút), Vĩnh Yên (tên cũ là Thọ Bút hay Trại Bút) thuộc xã Hoằng Đức [20:484]. Thời Hậu Lê đã có làng Bút Cương. Đại Việt sử kí toàn thư, quyển IV viết: "…(nhà Mạc) chia quân thành 5 đạo, tiến vào cửa Linh Trường, Chi Long, Hội Trào, họp nhau ở xã Bút Cương…". Địa danh Bút Sơn xuất hiện từ đầu thời Nguyễn [2:67], sau này có mặt trong "Hoằng Hóa tứ vật" [20:377]:
Vật giao Hoằng Nghĩa hữu
Vật thú Nguyệt Viên thê
Vật ẩm Vĩnh Trị tửu
Vật đả Bút Sơn kì.

Nghĩa là:
Đừng làm bạn với người Hoằng Nghĩa
Đừng lấy gái làng Nguyệt Viên làm vợ
Đừng uống rượu do làng Vĩnh Trị nấu
Đừng đánh cờ với người Bút Sơn.

Trong địa danh Bút Sơn, từ "Bút" dường như cũng gắn với truyền thống hiếu học của người Hoằng Hóa. Dân gian Thanh Hóa có câu:
Thầy đồ Hoằng Hóa, thầy khóa Đông Sơn.
– Thị trấn Yên Cát thuộc huyện Như Xuân, lấy theo tên xã Yên Cát được thành lập năm 1946. Năm 1964, xã Yên Cát được chia thành ba xã: Yên Lễ, Hóa Quỳ và Cát Vân [18:369]. Năm 1978, huyện lị Như Xuân chuyển từ Bến Sung đến khu vực ngã ba Lúng thuộc xã Yên Lễ [16:31]. Năm 1989, khu vực này trở thành thị trấn Yên Cát.
– Thị trấn Kim Tân thuộc huyện Thạch Thành, lấy tên theo phố Kim Tân có từ trước năm 1945 [3:193]. Thị trấn Kim Tân thành lập năm 1990 trên cơ sở một phần các làng Mỹ Tân, Mỹ Sơn của xã Thành Kim và làng Trường Cát của xã Thành Hưng. Xã Thành Kim thành lập năm 1953 cũng được lấy tên ghép từ tên huyện Thạch Thành với tên phố Kim Tân.
Địa danh Kim Tân xuất hiện từ năm Minh Mệnh thứ 2 (1821). Khi đó, trang Bến Vàng thuộc tổng Trường Cát, huyện Quảng Bằng được đổi thành trang Kim Tân [5:646].
Mía Kim Tân ở đây là sản vật nổi tiếng xứ Thanh.
– Thị trấn Rừng Thông thuộc huyện Đông Sơn, lấy tên của phố Rừng Thông, là một trong hai khu phố (cùng với phố Kết) của xã Đông Xuân cấu thành thị trấn. Thị trấn Rừng Thông nằm bên một dãy Phượng Lĩnh, được trồng thông từ thời thuộc Pháp, từ đó tên gọi Rừng Thông đã trở thành danh từ riêng. Địa danh này được biết nhiều qua những câu vè:
…Cây cầu con con
Gọi là cầu Bố
Mấy cây lố nhố
Gọi là Rừng Thông…

– Thị trấn Cành Nàng thuộc huyện Bá Thước, nguyên là chòm Cành Nàng, trước thuộc Mường Khương, sau Cách mạng tháng Tám thuộc xã Long Vân và từ năm 1964 thuộc xã Lâm Xa [3:16]. Năm Khải Định thứ 10 (1925), châu Tân Hóa được thành lập, lị sở là khu vực Cành Nàng. Sau năm 1945, chính quyền mới bỏ châu Tân Hóa lập huyện Bá Thước, huyện lị chuyển đến phố Đồng Tâm (thuộc xã Thiết Ống) [17:295]. Sau này huyện lị trở về Cành Nàng và từ năm 1994, Cành Nàng trở thành thị trấn huyện lị. Địa giới của Cành Nàng xưa nay gồm một phần thị trấn Cành Nàng và thôn Cành Nàng của xã Lâm Xa.
Theo ông Hà Nam Ninh, một cựu giáo chức quê ở Cành Nàng thì Cành Nàng hay Cành Nang là phiên âm từ tiếng Thái, người Mường đọc là Kếnh Náng còn tiếng Việt là Ghềnh Nàng, nghĩa là ghềnh nước gần bụi cây nàng. Truyền thuyết ở đây kể lại rằng, một lần có tù trưởng người Thái họ Hà Công đi qua vùng này, nghe tiếng cuốc kêu bèn dừng lại tìm quanh. Đến gần một bụi cây nàng thì thấy một ghềnh nước. Ba năm sau quay lại, vẫn chưa thấy có người ở, tù trưởng bèn đưa người đến khai phá.
Cành Nàng là nơi tụ cư từ lâu đời của người Thái và người Mường. Hiện nay tại thôn Cành Nàng vẫn còn hai đền thờ thành hoàng: đền thờ họ Hà Công của người Thái và đền thờ họ Trương của người Mường.
– Thị trấn Vạn Hà thuộc huyện Thiệu Hóa, lấy tên theo tên xã Vạn Hà trước đây. Theo truyền thuyết, thời An Dương Vương, tướng Cao Lỗ trên đường kinh lí qua vùng đất này thấy đất đai màu mỡ, phong cảnh hữu tình nên đã đưa người đến khai phá và đặt tên là Vãn Hà. Người dân ở đây hiện nay vẫn thờ Cao Lỗ làm thành hoàng [21:508]. Trên thực tế, theo sách Đồng Khánh dư địa chí, xã Vãn Hà ( ) vào đời Đồng Khánh nhà Nguyễn (1885-1888) thuộc tổng Mật Vật, huyện Thụy Nguyên, phủ Thiệu Hóa, tỉnh Thanh Hóa, gồm các thôn Trí Cẩn, Kiến Trung và Đồng Minh. Sau đó, xã Vãn Hà đổi thành Vạn Hà, thôn Kiến Trung cũng đổi thành Kiến Hưng còn thôn Đồng Minh đổi thành Đông Dương rồi Dương Hòa [21:113]. Sau Cách mạng tháng Tám (1945), cả ba thôn thuộc xã Vãn Hà, huyện Thiệu Hóa, từ năm 1953 thuộc xã Thiệu Hưng (tên ghép của huyện Thiệu Hóa và làng Kiến Hưng) và từ năm 2000 xã Thiệu Hưng trở thành thị trấn Vạn Hà. Trước khi có cây cầu Thiệu Hóa nối đôi bờ sông Chu, tại làng Vạn Hà còn có bến phà Vạn.
– Thị trấn Bến Sung thuộc huyện Như Thanh, được lấy từ tên làng Bến Sung (làng Minh Khai) thuộc xã Hải Vân. Tại thị trấn này còn có làng Đồng Sung, nay đổi là thôn Xuân Phong. Bên xã Hải Long (được chia tách từ xã Hải Vân vào năm 1988) cũng có một số làng có tên gọi với tiền tố Bến như Bến Lim, Bến Lau. Thời nhà Nguyễn, khu vực Bến Sung thuộc xã Xuân Hòa, tổng Xuân Du, là châu lị của châu Như Xuân [16:30]. Sau năm 1945, chính quyền cách mạng bỏ cấp châu, lập huyện Như Xuân, huyện lị vẫn đóng tại Bến Sung. Năm 1978, huyện lị Như Xuân chuyển đến Yên Cát [16:31]. Năm 1996, khu vực Bến Sung trở thành huyện lị của huyện mới Như Thanh cho đến năm 2002 thì chính thức trở thành thị trấn huyện lị.
Tại thị trấn Bến Sung có Phủ Sung, tương truyền được xây dựng vào năm Thành Thái thứ 5 (1897). Đền này gồm có ba gian, thờ mẫu cửu trùng, mẫu thượng ngàn và mẫu thoải [16:20].
16 trong tổng số 24 thị trấn huyện lị sử dụng tên huyện làm tên gọi. Lí do để sử dụng tên huyện làm tên thị trấn huyện lị thường là do các thị trấn này được thành lập từ một phần lãnh thổ của hai hay nhiều xã, dẫn đến yêu cầu sử dụng tên gọi mang tính đại diện và thể hiện được tính chất “huyện lị”. Mặc dù vậy, do được thành lập với hạt nhân là thị tứ đã tồn tại từ trước nên một số thị trấn vẫn được người dân gọi theo tên thị tứ cũ:
– Thị trấn Hà Trung, còn gọi là thị trấn Lèn hay thị trấn Đò Lèn. Thị trấn nằm bên bờ sông Lèn, một chi lưu của sông Mã. Xưa nơi đây có bến đò chợ Lèn thuộc làng Yên Phú, xã Hà Ngọc [8:419]. Bến đò chợ Lèn hay bến Đò Lèn, còn được gọi là Đò Liên [10:160]. Thời Pháp thuộc, cầu Lèn mọc lên thay thế bến Đò Lèn [8:419]. Năm 1988, thị trấn Hà Trung được thành lập từ một phần lãnh thổ các xã Hà Ngọc, Hà Phong, Hà Ninh và Hà Bình, gồm các phố: phố Lèn, phố Ga, phố Củi và phố Hòa Bình, sau đổi thành các tiểu khu từ tiểu khu 1 đến tiểu khu 6 [6:20]. Trong đó phố Lèn thuộc làng Thượng, xã Hà Phong, hình thành sau khi thực dân Pháp mở ga Lèn trên tuyến đường xe lửa Hà Nội – Vinh. Thời gian đầu, phố Lèn tập trung những người buôn bán, chủ yếu là người gốc Hoa [6:24].
– Thị trấn Quảng Xương, còn gọi là thị trấn Lưu Vệ, do được thành lập từ phố Lưu Vệ của xã Quảng Tân và một phần của các làng thuộc các xã Quảng Tân, Quảng Phong, mà trước đây đều thuộc xã Lưu Vệ ( ), tổng Lưu Vệ, huyện Quảng Xương, phủ Tĩnh Gia, tỉnh Thanh Hóa. Thời Hậu Lê đã có xã Lưu Vệ. Đại Việt sử kí, quyển XX có ghi: "…(vua Lê Kính Tông) phong tổng thái giám Triệu Lượng hầu Bùi Sĩ Lâm (người xã Lưu Vệ, huyện Quảng Xương) làm Thành quận công…". Đầu triều Nguyễn, vào thời Gia Long, xã Lưu Vệ là một xã lớn của huyện Quảng Xương, gồm các thôn Câu Đồng Nội, Câu Đồng Ngoại, Vạn Thu, Nhân Hậu, Quang Vệ, Mãn Triều, Phú Đa Đông, Thượng Thọ và Nhân Trạch Đoài [9:78]. Nay thuộc các xã Quảng Thịnh, Quảng Tân, Quảng Trạch, Quảng Phong và thị trấn Quảng Xương, huyện Quảng Xương.
Xã Lưu Vệ xưa nổi tiếng với nghề làm quạt giấy [9:452]:
Lấy chồng hàng quạt thanh danh
Ăn rồi lại trải chiếu manh ra ngồi
Nường về Lưu Vệ cùng tôi
Trải manh chiếu rách thảnh thơi ta nằm.

Quạt được bán lẻ ở chợ Lưu Vệ, ngày nay chợ này vẫn còn ở xã Quảng Tân. Con gái Lưu Vệ nổi tiếng tháo vát đảm đang [9:451]:
Gái Lưu Vệ, lính lệ làng Bùi
– Thị trấn Tĩnh Gia, còn được gọi là thị trấn Còng, được thành lập từ phố Còng thuộc xã Hải Hòa và một phần lãnh thổ các xã Hải Nhân, Nguyên Bình, Bình Minh, huyện Tĩnh Gia. Từ đầu thế kỉ 19 (khoảng giữa thời Gia Long), làng Còng tên chữ là Cộng Phú () thuộc xã Phù Sa, tổng Liên Trì, huyện Ngọc Sơn, phủ Tĩnh Gia [4:19]. Sau Cách mạng tháng Tám (1945), thôn Cộng Phú thuộc xã Hải Hòa. Năm 1954, xã Hải Hòa chia thành ba xã là Hải Hòa, Hải Nhân và Ninh Hải, thôn Cộng Phú cũng được chia thành hai phần thuộc hai xã Hải Hòa, Hải Nhân. Địa giới làng Còng xưa đến nay tương ứng với một phần địa giới thị trấn Tĩnh Gia cùng các thôn Xuân Hòa, Trung Chính của xã Hải Hòa [4:809] và các thôn Thượng Bắc, Thượng Nam, Đồng Tâm của xã Hải Nhân [4:807].
– Thị trấn Nông Cống, còn gọi là thị trấn Chuối. Làng Chuối có tên chữ là Khê Thị (谿 巿), sau đổi thành Thiện Thị ( 巿), thuộc xã Vạn Thiện, tổng Vạn Thiện, huyện Nông Cống, phủ Tĩnh Gia. Huyện lị Nông Cống trước đây đóng ở cầu Quan. Sau khi tách 20 xã phía bắc của huyện, cùng với 12 xã phía nam huyện Thọ Xuân để lập huyện Triệu Sơn vào năm 1964, huyện lị chuyển về khu vực cầu Chuối thuộc làng Chuối. Đến năm 1987, khu vực này trở thành thị trấn huyện lị. Đất làng Chuối xưa, hiện nay một phần thuộc thị trấn Nông Cống, một phần thuộc thôn Cộng Hòa, xã Vạn Thiện, huyện Nông Cống [7:701].
Tuy mang tên chợ Chuối nhưng chợ này lại từng nổi tiếng với củ khoai. Dân gian trong vùng có câu [9:460]:
Khoai chợ Chuối, muối chợ Ghép, tép chợ Nưa, dưa chợ Bùi
– Thị trấn Triệu Sơn, còn gọi là thị trấn Giắt hay Quán Giắt. Quán Giắt trước đây thuộc làng Giắt, một làng Việt cổ thuộc huyện Nông Cống. Chữ "Quán" ở đây có cùng nghĩa như trong "Quán Lào", nghĩa là "nhà trạm". Với nghĩa này, địa danh Quán Giắt đã được Hán hóa thành xã Trạm Lộ (). Tuy nhiên, theo Các tổng trấn xã danh bị lãm, tên chữ Hán của xã Trạm Lộ là [5:567], trong đó "Trạm" nghĩa tiếng Việt là sâu hoặc trong sạch, "Trạm Lộ" nghĩa là con đường ở khuất sâu (trên thực tế, khu vực này nằm cách đường thiên lí Bắc-Nam, tức là quốc lộ 1A sau này, khoảng 30km). Đầu thế kỉ 19, xã Trạm Lộ thuộc tổng Cổ Định, huyện Nông Cống, phủ Tĩnh Gia, trấn Thanh Hóa. Sau Cách mạng tháng Tám (1945), vùng đất này thuộc xã Minh Nông, huyện Nông Cống [22:101], đến năm 1964 là xã Minh Dân thuộc huyện Triệu Sơn mới thành lập. Sau khi thị trấn Triệu Sơn được thành lập năm 1988, làng Giắt xưa thuộc địa giới xã Minh Dân và thị trấn huyện lị Triệu Sơn.
 

Hungda

Người nổi tiếng
(tiếp theo)
2.2. Các thị trấn không phải là huyện lị

Các thị trấn không phải là huyện lị có thể phân làm ba nhóm.

Nhóm thứ nhất là các thị trấn trước đây trực thuộc tỉnh, gồm Sầm Sơn và Bỉm Sơn.

– Sầm Sơn là thị trấn du lịch, thành lập năm 1963. Tên gọi Sầm Sơn ban đầu chỉ dãy núi bám sát bờ biển ở phía nam cửa Hới, nơi sông Mã đổ ra biển, tên nôm là núi Gầm. Trước Cách mạng tháng Tám, núi Gầm thuộc Sầm thôn, xã Lương Niệm, tổng Cung Thượng, huyện Quảng Xương. Từ tháng 6/1946 đến tháng 11/1947, khu vực này thuộc xã Sầm Sơn, huyện Quảng Xương. Từ tháng 11/1947 thuộc xã Quảng Tiến, từ tháng 6/1954 thuộc xã Quảng Sơn, huyện Quảng Xương [3:160-161]. Tên gọi Quảng Sơn chính là tên ghép từ Quảng Xương và Sầm Sơn. Từ năm 1963 là thị trấn Sầm Sơn trực thuộc tỉnh [18:352]. Năm 1981, thị xã Sầm Sơn được thành lập trên cơ sở thị trấn Sầm Sơn và một số thôn xã lân cận của huyện Quảng Xương [18:544].

– Bỉm Sơn là thị trấn công nghiệp xi măng. Địa danh Bỉm Sơn có nguồn gốc từ trang Bỉm Sơn thời nhà Nguyễn thuộc tổng Trung Bạn, huyện Tống Sơn, tên nôm là làng Bỉm. Vào nửa sau thế kỉ 19, một đồn lính được lập ở vùng đất này, gọi là Đồn Bỉm. Ca dao Thanh Hóa có câu [17:299]:

Lắng nghe Đồn Bỉm thu không

Nước Cừ lai láng chảy sông Bình Hòa.


Sau khi thành lập thị trấn Bỉm Sơn năm 1977 [18:458], phần còn lại của làng Bỉm thuộc xã Hà Dương, huyện Hà Trung và từ năm 1980 thuộc xã Quang Trung [2:16]. Năm 1981, thị xã Bỉm Sơn được thành lập trên cơ sở thị trấn Bỉm Sơn, thị trấn nông trường Hà Trung và các xã Quang Trung, Hà Lan của huyện Hà Trung [18:544].

Nhóm thứ hai là các thị trấn nông trường. Các thị trấn này là không phải là những đô thị hoàn chỉnh, không có ranh giới hành chính cụ thể mà chỉ quản lí một lực lượng lao động trên một địa giới nhất định, thường là phần giáp ranh giữa các xã hoặc giữa các huyện. Các thị trấn nông trường ở Thanh Hóa phần lớn được thành lập vào cuối những năm 1960, gồm thị trấn nông trường Thống Nhất (1966) [18:390-391], Hà Trung, Sao Vàng, Phúc Do, Yên Mỹ, Thạch Thành, Lam Sơn 1) (1967) [18:397-402], Vân Du, Sông Âm (1968) [18:406], Bãi Trành (1969) [18:410]. Trong số đó chỉ có thị trấn nông trường Hà Trung và thị trấn nông trường Thạch Thành lấy theo tên huyện.

Sau hơn 30 năm hoạt động, các thị trấn nông trường bộc lộ nhiều nhược điểm, không còn thích hợp với tình hình kinh tế đã đổi mới. Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Việt Nam đã ra Nghị quyết về việc tiếp tục sắp xếp, đổi mới và phát triển nông, lâm trường quốc doanh [14]. Trên quan điểm đó, các thị trấn nông trường ở Thanh Hóa đã được giải thể để thành lập các thị trấn và các xã tương ứng: thị trấn Sao Vàng (1999) [18:929-930], thị trấn Vân Du, các xã Thạch Tân, Lam Sơn, Phúc Do, Yên Mỹ, Bãi Trành (2004) [12], thị trấn Thống Nhất (2009) [15]. Riêng thị trấn nông trường Sông Âm thuộc huyện Ngọc Lặc được giải thể hoàn toàn, số nhân khẩu của thị trấn nông trường Sông Âm được chuyển giao về các xã lân cận [12].

– Thị trấn Sao Vàng thuộc huyện Thọ Xuân: Sau năm 1954, tập đoàn sản xuất Sao Vàng được thành lập trên cơ sở tiếp quản trại tù binh Âu Phi. Trong các năm 1957 và 1958, các tập đoàn sản xuất miền Nam được thành lập, nhân lực chủ yếu là cán bộ miền Nam tập kết, bao gồm tập đoàn Sao Vàng 1, Hải Vân, Sao Vàng 3, Thanh Hương, Cờ Đỏ, Ba Tơ, Nam Thanh, Độc Lập, Đồng Tâm, Quyết Tiến, Liên Minh, Công Nông, Cơ Giới và Trường Sơn. Đến năm 1960, các tập đoàn nói trên hợp nhất thành Nông trường quốc doanh Sao Vàng. Năm 1967, thị trấn nông trường Sao Vàng được thành lập và đến năm 1999 thì trở thành thị trấn Sao Vàng [24:112].

– Thị trấn Vân Du thuộc huyện Thạch Thành, được lấy từ tên làng Vân Du ( ), tổng Hòa Luật, huyện Thạch Thành [3:211]. Xưa, nơi đây là phố Cát, có đền Mẫu thờ chúa Liễu Hạnh. Làng Vân Du thời Nguyễn nay thuộc địa giới thị trấn Vân Du và xã Thành Vân. Xã Thành Vân thành lập năm 1953 cũng được lấy tên ghép từ tên huyện Thạch Thành với tên làng Vân Du.

– Thị trấn Thống Nhất: Năm 1957 là nông trường quân đội Yên Giang thuộc Bộ Quốc phòng (nằm trên địa giới huyện Ngọc Lặc và huyện Yên Định), năm 1960 sáp nhập thêm nông trường Thắng Lợi (huyện Thọ Xuân) thành nông trường Thống Nhất, đến năm 1966 là thị trấn nông trường Thống Nhất thuộc huyện Ngọc Lặc cho đến năm 2009 là thị trấn Thống Nhất thuộc huyện Yên Định.

Nhóm thứ ba là các thị trấn còn lại, được thành lập sau năm 1990.

– Thị trấn Lam Sơn thuộc huyện Thọ Xuân được thành lập năm 1991 [18:761] trên cơ sở các làng Lam Sơn, Khuyến Nông và Mục Sơn. Thời Nguyễn, làng Lam Sơn ( ) thuộc xã Lam Sơn, tổng Quảng Thi, huyện Lôi Dương [24:112]. Sau năm 1954, làng Lam Sơn thuộc xã Xuân Lam, huyện Thọ Xuân. Làng Lam Sơn tên nôm là làng Cham. Dãy núi cạnh làng có nhiều cây cham, tiếng Mường có nghĩa là cây chàm, do đó gọi là núi Cham, chữ Hán là Lam Sơn [24:507].

– Thị trấn Tào Xuyên thuộc huyện Hoằng Hóa, lấy theo địa danh cũ Tào Xuyên. Làng Tào Xuyên hay Kẻ Tào cùng với các làng Quỳ Chử (Kẻ Tổ), Phú Khê (Kẻ Đầng) là những địa điểm cư trú cổ nhất của người Việt trên địa bàn huyện Hoằng Hóa [20:68]. Cho đến trước Cách mạng tháng Tám, xã Tào Xuyên ( ) thuộc tổng Dương Thủy, huyện Hoằng Hóa, gồm các thôn: Tào Thôn (Kẻ Tào), Trụ Thôn hay Tào Trụ (Kẻ Trủ), Thượng Thôn hay Tào Thượng và Thịnh Thôn hay Tào Thịnh (Kẻ Triền) [20:490], ngoài ra còn có Mỹ Thôn hay Tào Mỹ [20:62]. Sau Cách mạng tháng Tám, bốn thôn Tào Thôn, Trụ Thôn, Thượng Thôn, Thịnh Thôn đều thuộc xã Hoằng Lý, huyện Hoằng Hóa [2:81,82]. Thị trấn Tào Xuyên được thành lập năm 2003 [11] trên cơ sở một phần các làng: Tào Xuyên (xã Hoằng Lý), Nghĩa Sơn (xã Hoằng Long) và Phượng Đình (xã Hoằng Anh). Tào Xuyên có nhiều sản vật:

Mía Kẻ Trủ, củ bến Giang, khoai lang Đồng Khanh, hành Mả Bến, hến bến Tàu, rau bến Thượng.

Bến Tàu, bến Thượng cùng với bến Trủ, bến Triền là bốn bến đò ngoại đê sông Mã của làng Tào Xuyên, nơi trước đây các thương nhân Tàu thương qua lại buôn bán. Các sản vật của làng Tào Xuyên thường được đàn bà con nít trong làng đem ra trao đổi với người Tàu, do đó hình thành chợ Nhi Thị [20:62]. Họ Tào cũng là một trong những họ lớn nhất làng Tào Xuyên.

– Thị trấn Nhồi thuộc huyện Đông Sơn được thành lập năm 2006 [13], lấy theo tên làng Nhồi. Làng Nhồi với tên chữ là Nhuệ Thôn, sau đổi là An Hoạch/Yên Hoạch ( ), gồm có Nhồi Hạ (tên chữ là Yên Hoạch Hạ, nay thuộc thị trấn Nhồi) [3:45] và Nhồi Thượng (Yên Hoạch Thượng, nay thuộc xã Đông Tân) [3:49]. Làng Nhồi nổi tiếng với nghề khai thác và chế tác đá. Đá núi Nhồi (còn gọi là núi Khế hay Nhuệ Sơn) từng có mặt ở nhiều công trình kiến trúc nổi tiếng trong lịch sử Việt Nam như thành nhà Hồ. Một làn điệu hát ghẹo Thanh Hóa có lời như sau [19:47]:

…Núi Nhồi đục mãi không mòn

Bước sang núi Đống 2) một cồn đá dai…


Một câu ca dao khác [27:25]:

Bao giờ hết đá núi Nhồi

Cạn sông Đò Ghép em rời anh ra


Ngoài làng Nhồi với tên chữ An Hoạch (Yên Hoạch), ở Thanh Hóa còn có một số làng khác có cùng tên Nôm này: làng Nhồi (tên chữ là Nhuệ Tây) thuộc xã Hoằng Đạt, huyện Hoằng Hóa; làng Nhồi (tên chữ là Phong Vận) thuộc xã Hà Phong, huyện Hà Trung. Tại Bắc Ninh cũng có làng Nhồi (tên chữ là Lồi Đình hay Hòa Đình) thuộc phường Võ Cường, thành phố Bắc Ninh.

Thị trấn Tào Xuyên và thị trấn Nhồi nằm trong quy hoạch mở rộng thành phố Thanh Hóa đến năm 2025 [26]. Trong tương lai, sau khi sáp nhập vào thành phố Thanh Hóa, các thị trấn này sẽ trở thành các phường nội thị.



3. Kết luận


Với tổng số 30 thị trấn trải rộng trên địa bàn 24 huyện, Thanh Hóa là tỉnh có nhiều thị trấn nhất cả nước.

Trong số 24 thị trấn huyện lị, có 8 thị trấn được lấy theo tên của thị tứ hoặc địa danh đã có trước đó, còn lại 16 thị trấn được lấy theo tên huyện.

Một số thị trấn trước đây từng tồn tại, nay đã được nâng cấp hoặc giải thể: hai thị trấn trực thuộc tỉnh nay là thị xã Sầm Sơn và thị xã Bỉm Sơn; các thị trấn nông trường đã được giải thể để thành lập các xã, thị trấn mới, mang đầy đủ các chức năng hành chính.

Trong số 14 tên thị trấn không lấy theo tên huyện, phần lớn là địa danh hành chính tồn tại từ thời phong kiến như Bút Sơn, Cành Nàng, Vạn Hà, Vân Du, Lam Sơn, Tào Xuyên và Nhồi, một số sử dụng tên gọi phi hành chính nhưng thông dụng từ trước năm 1945 như Quán Lào, Kim Tân, Rừng Thông. Còn lại là các tên gọi xuất hiện sau năm 1945 như Yên Cát, Bến Sung, Sao Vàng, Thống Nhất. Một số thị trấn huyện lị dù mang tên huyện vẫn được gọi không chính thức theo tên thị tứ tiền thân của nó.

Cho dù đã từ làng trở thành phố, từ thị tứ trở thành thị trấn, thị xã, cho dù sử dụng tên Nôm hay tên Hán Việt thì các địa danh này đã ăn sâu vào tiềm thức người dân xứ Thanh. Sự đa dạng của các địa danh thị trấn cũng phản ánh tính đa dạng trong thống nhất của xứ Thanh – đất văn hiến nghìn năm.



Tài liệu tham khảo

[1] Ban chỉ đạo Tổng điều tra dân số và nhà ở trung ương, Tổng điều tra dân số và nhà ở Việt Nam năm 2009: Kết quả toàn bộ, NXB Thống kê, Hà Nội, 2010.
[2] Ban nghiên cứu và biên soạn lịch sử Thanh Hóa, Tên làng xã Thanh Hóa, tập I, NXB Thanh Hóa, 2000.
[3] Ban nghiên cứu và biên soạn lịch sử Thanh Hóa, Tên làng xã Thanh Hóa, tập II, NXB Thanh Hóa, 2001.
[4] Dương Bá Phượng (chủ biên), Địa chí huyện Tĩnh Gia, H: Từ điển Bách khoa, 2010.
[5] Dương Thị The, Phạm Thị Thoa (dịch và biên soạn), Tên làng xã Việt Nam đầu thế kỉ XIX thuộc các tỉnh từ Nghệ Tĩnh trở ra (Các tổng trấn xã danh bị lãm), H: Khoa học xã hội, 1981.
[6] Đào Minh Châu (chủ biên), Lịch sử Đảng bộ thị trấn Hà Trung (1988-2008), NXB Thanh Hóa, 2008.
[7] Hoàng Anh Nhân, Lê Huy Trâm, Địa chí Nông Cống, H: Khoa học xã hội, 1998.
[8] Hoàng Tuấn Phổ (chủ biên), Địa chí huyện Hà Trung, H: Khoa học xã hội, 2005.
[9] Hoàng Tuấn Phổ (chủ biên), Địa chí huyện Quảng Xương, H: Từ điển Bách khoa, 2010.
[10] Lê Quang Định, Hoàng Việt nhất thống chí, NXB Thuận Hóa, 2002.
[11] Nghị định số 131/2003/NĐ-CP ngày 06/11/2003 của Chính phủ.
[12] Nghị định số 15/2004/NĐ-CP ngày 09/01/2004 của Chính phủ.
[13] Nghị định số 40/2006/NĐ-CP ngày 21/4/2006 của Chính phủ.
[14] Nghị quyết số 28-NQ/TW ngày 16/6/2003 của Bộ Chính trị.
[15] Nghị quyết số 52/NQ-CP ngày 15/10/2009 của Chính phủ.
[16] Ngô Thị Ngọc (chủ biên), Như Thanh – Vùng đất, con người, NXB Thanh Hóa, 2010.
[17] Nguyễn Gia Hiệp (chủ biên), Địa chí Thanh Hóa, tập 1, H: Văn hóa thông tin, 2000.
[18] Nguyễn Quang Ân, Việt Nam – Những thay đổi địa danh và địa giới hành chính 1945-2002, H: Thông tấn, 2003.
[19] Nhóm Lam Sơn, Dân ca Thanh Hóa, H: Văn học, 1965.
[20] Ninh Viết Giao (chủ biên), Địa chí văn hóa Hoằng Hóa, H: Khoa học xã hội, 1995.
[21] Phạm Tấn (chủ biên), Địa chí huyện Thiệu Hóa, H: Khoa học xã hội, 2010.
[22] Phạm Tấn, Phạm Văn Tuấn, Địa chí huyện Triệu Sơn, H: Khoa học xã hội, 2010.
[23] Phạm Tấn, Phạm Văn Tuấn, Địa chí huyện Yên Định, H: Khoa học xã hội, 2010.
[24] Phạm Tấn, Phạm Văn Tuấn, Hoàng Tuấn Phổ, Địa chí huyện Thọ Xuân, H: Khoa học xã hội, 2005.
[25] Quyết định số 124-HĐBT ngày 14/9/1989 của Hội đồng bộ trưởng.
[26] Quyết định số 84/QĐ-TTg ngày 16/01/2009 của Thủ tướng Chính phủ.
[27] Trần Thị Liên, Trò diễn dân gian vùng Đông Sơn (Luận án Phó tiến sĩ khoa học), H: 1996.
1) Thị trấn nông trường Lam Sơn thuộc huyện Ngọc Lặc, không phải thị trấn Lam Sơn thuộc huyện Thọ Xuân.
2) Núi Đồng cũng thuộc làng Nhồi.
 
H

hacoa

Khách vãng lai
thành phố thanh hóa là đúng, mai kia tôi sẽ viết đơn đề nghị.
trào lưu đổi tên địa danh đã tồn tại từ mấy khóa gần đây nhằm tạo dấu ấn nhiệm kỳ, trong khi không biết làm việc gì thực sự có ý nghĩa
Tư duy ấy xuất phát từ một nhóm người ưa hình thức nhưng bất tài, được sự cổ vũ của đám cấp dưới xu nịnh ra sức tung hô kiểu bày đàn. Chúng mượn danh nghĩa ý kiến tập thể để áp đặt và che chắn cái hành động vô bổ ấy.
Cho dù bất chấp thực hiện bằng được nhưng một khi lòng dân không thuận thì cũng không tồn tại được.
Thời sau lên người ta sẽ phán xét và sửa sai cho hôm nay
 

NamDu

Người nổi tiếng
trào lưu đổi tên địa danh đã tồn tại từ mấy khóa gần đây nhằm tạo dấu ấn nhiệm kỳ, trong khi không biết làm việc gì thực sự có ý nghĩa
Tư duy ấy xuất phát từ một nhóm người ưa hình thức nhưng bất tài, được sự cổ vũ của đám cấp dưới xu nịnh ra sức tung hô kiểu bày đàn. Chúng mượn danh nghĩa ý kiến tập thể để áp đặt và che chắn cái hành động vô bổ ấy.
Cho dù bất chấp thực hiện bằng được nhưng một khi lòng dân không thuận thì cũng không tồn tại được.
Thời sau lên người ta sẽ phán xét và sửa sai cho hôm nay
uh! không ấy nếu cảm thấy không ưng với xã hội hiện tại thì sẽ có hai lựa chọn:
  1. Cũng làm 1 cái đơn gửi lên như khứa kia xem ý dân đen cu li có đủ thuyết phục không ?
  2. ra ngoài chợ mua cái dây thừng kiếm chỗ nào tự giải thoát bản thân.
 

Hungda

Người nổi tiếng
trào lưu đổi tên địa danh đã tồn tại từ mấy khóa gần đây nhằm tạo dấu ấn nhiệm kỳ, trong khi không biết làm việc gì thực sự có ý nghĩa
Tư duy ấy xuất phát từ một nhóm người ưa hình thức nhưng bất tài, được sự cổ vũ của đám cấp dưới xu nịnh ra sức tung hô kiểu bày đàn. Chúng mượn danh nghĩa ý kiến tập thể để áp đặt và che chắn cái hành động vô bổ ấy.
Cho dù bất chấp thực hiện bằng được nhưng một khi lòng dân không thuận thì cũng không tồn tại được.
Thời sau lên người ta sẽ phán xét và sửa sai cho hôm nay
Cái gì mà dấu ấn nhiệm kỳ ở đây?
Từ thời phong kiến, việc đổi đổi tên là thường xuyên. Vì kị húy mà huyện Vĩnh Ninh đổi thành Vĩnh Phúc rồi thành Vĩnh Lộc, huyện Thuần Lộc đổi thành Hậu Lộc, đấy mới là dấu ấn nhiệm kỳ của các ông vua.
Sau CM tháng 8, tầm 1948-1954, trào lưu đặt tên xã theo tiền tố của tên huyện (đồng loạt ở nhiều tỉnh đồng bằng bắc bộ, bắc trung bộ, nam trung bộ, lác đác ở các tỉnh khác).
Giai đoạn chống Mỹ những năm 60, đặt hàng loại tên Quyết Thắng, Quyết Tiến, Thắng Lợi..., sau đó chính phủ có văn bản và nhiều nơi trở lại tên cũ, ví dụ ở Gia Lâm, Đông Anh, Từ Liêm thuộc Hà Nội.
Đến giai đoạn sáp nhập đơn vị hành chính (từ 2019), việc sáp nhập dẫn đến nhiều tên mới ra đời.
Với sáp nhập xã, có rất nhiều cách đặt tên khác nhau, xin không bình luận. Nhưng với nhập huyện, khi thay đổi tên gọi (địa danh) thì cơ bản đều mang lại hiểu quả tích cực:
  • TX Hòn Gai đổi thành TP Hạ Long, thành một thế lực mới ở miền Bắc, đến mức mà dù chung vịnh Hạ Long nhưng Hải Phòng phải đổi phần vịnh Hạ Long phía đảo Cát Bà thành vịnh Lan Hạ để tránh nhầm địa giới.
  • Huyện Tĩnh Gia đổi thành TX Nghi Sơn: tên gốc huyện này là Ngọc Sơn, sau CMT8 đổi thành Tĩnh Gia, tên gọi khá tầm tầm gắn với một thời gian khó. Đổi thành Nghi Sơn, tính nhận diện quốc gia, quốc tế khác hẳn.
Trường hợp TPTH/ TP ĐS cũng vậy mà thôi!
 

Hac.thanh

Moderator
Staff member
Quảng Ninh có nhà máy ô tô của thành công ngon nhỉ!
Veam mình trước mà chịu gia công cho Huyndai có khi lại ngon hơn tự sx xe tải
 

Hac.thanh

Moderator
Staff member
Về thu hút đầu tư vào lĩnh vực nông nghiệp
Đến nay, toàn tỉnh đã thu hút được 212 dự án thuộc lĩnh vực nông nghiệp với tổng vốn đầu tư 35.972 tỷ đồng; trong đó có 07 dự án có vốn đầu tư nước ngoài với tổng mức đầu tư 3.873 tỷ đồng. Năm 2021 và 10 tháng năm 2022, toàn tỉnh thu hút được 36 dự án đầu tư vào lĩnh vực nông nghiệp với tổng mức đầu tư 15.912 tỷ đồng; trong đó có 04 dự án lớn của Tập đoàn Xuân Thiện, vốn đầu tư mỗi dự án là 2.500 tỷ đồng; hiện nay, các dự án đang được doanh nghiệp hoàn thiện thủ tục pháp lý về đất đai, giải phóng mặt bằng,... để triển khai thực hiện.

Về phát triển doanh nghiệp trong lĩnh vực nông nghiệp: Đến nay, toàn tỉnh đã phát triển được 1.205 doanh nghiệp trong lĩnh vực nông nghiệp; trong đó có một số doanh nghiệp lớn, có vốn đầu tư nước ngoài đầu tư dự án, mở chi nhánh tại Thanh Hóa như: Công ty cổ phần chăn nuôi C.P Việt Nam, Công Ty TNHH Japfa Comfeed Việt Nam, Công ty TNHH nông nghiệp GOLDEN GOAT, Tập đoàn Mavin, Công ty TNHH Newhope… Có một số doanh nghiệp chăn nuôi gắn với nhà máy chế biến, giết mổ lớn như: Tập đoàn Vinamilk, Tập đoàn TH Truemilk, Tập đoàn Xuân Thiện, Tập đoàn Hoà Phát, Công ty Phú Gia
 

Hac.thanh

Moderator
Staff member
Tỉnh quyết tâm sắp tới phải phát triển bằng được hạ tầng KCN mà trọng tâm là 3 KCN 6,20,21 tại Nghi Sơn và khu KCN Phú Quý Hoằng Hoá.
Cơ chế đặc biệt sử dụng ngân sách vượt thu từ XNK cảng Nghi Sơn vào đầu tư hạ tầng KKT Nghi Sơn lần này sẽ được tỉnh dùng vào việc GPMB
Sau khi giải quyết tốt việc GPMB thì kêu gọi nhà đầu tư xịn như VSIP, Viglacera, WHA, Kinh Bắc, Nomura,....
 

Hac.thanh

Moderator
Staff member
Hiện nay trong KKT Nghi Sơn có 25 phân khu công nghiệp (diện tích khoảng 9.057,9 ha, trong đó có 23 KCN hiện hữu (19 KCN chưa có chủ đầu tư hạ tầng, 4 KCN đã có nhà đầu tư hạ tầng) và 2 phân khu kho tàng KT-01, phân khu dịch vụ hậu cần công nghiệp DV-01.
PS: Tỉnh ta quy hoạch đất công nghiệp trong KKT Nghi Sơn ác thật, tới hơn 90km2!
Cái khó nhất là tiền cho GPMB thì đã có cách giải quyết là từ số vượt thu xuất nhập khẩu qua cảng Nghi Sơn!
Nếu đúng theo quy hoạch của tỉnh thì đến năm 2030, TP Nghi Sơn sẽ vượt trội TP Thanh Hoá trong phát triển kinh tế vì vừa có du lịch biển vừa có công nghiệp! Và quy hoạch tới 25 KCN thì địa phương nào trong tỉnh cạnh tranh nổi!
Thanh Hoá tiến lên nổi bật so với cả nước là nhờ Nghi Sơn và tỉnh tiếp tục đổ hàng chục ngàn tỷ cho hạ tầng Nghi Sơn là chuẩn!
Cái tên TP Nghi Sơn cũng thật đẹp!
Hy vọng đến 2030, ta có một đô thị loại I thứ 2 hoàng tráng!
 

NamDu

Người nổi tiếng
Cầu dây văng dài 1.4km - Màn lột xác của diện mạo xứ Thanh

10-11-2022 - 15:30 PM


Mới đây, 14/10/2022 Sở GTVT đã có văn bản về việc cung cấp một số thông tin liên quan đến việc đầu tư 4 dự án theo đề nghị của UBND huyện Quảng Xương. Một trong số đó là tuyến đường vành đai 3 nhánh Đông, có phần cầu dây văng vượt sông Mã dài 1,4km với kinh phí 3.200 tỷ đồng.
Những cây cầu dây văng không còn xa lạ đối với người dân Việt Nam. Không chỉ đẹp về mặt hình thức, những cây cầu ấy khi xuất hiện ở địa phương nào cũng đều trở thành biểu tượng gắn liền với niềm tự hào của những con sông chảy ngàn năm mà chúng bắc qua.
Có thể thấy, sự xuất hiện của dự án cầu Nhật Tân bắc qua sông Hồng (dòng sông của ngàn năm văn hiến) đã góp phần lớn đưa hình ảnh một Việt Nam phát triển và hội nhập tới gần hơn với bạn bè quốc tế.
Thêm vào đó là sự xuất hiện của cầu Trần Thị Lý bắc qua sông Hàn được đánh giá là cây cầu dây văng độc đáo bậc nhất Việt Nam với hệ thống dây văng 3 chiều đi cùng những trụ nghiêng tạo nên dáng cầu lạ mắt. Kết cấu này giúp cây cầu trông như một cánh buồm căng gió đang vươn ra biển lớn mang theo khát vọng phát triển của người Đà Nẵng.
Tương tự một số thành phố lớn trong cả nước, Thanh Hóa cũng được mẹ thiên nhiên ưu ái ban tặng cho dòng sông Mã dồi dào phù sa mà cũng mang đậm hào khí anh hùng một thời vẻ vang.
Dù có nhiều tiềm năng nhưng chưa phát triển được như kỳ vọng do thiếu sự kết nối với khu vực đô thị trung tâm. Qua thực tế đó UBND tỉnh Thanh Hóa đã và đang xem xét về việc xây dựng thêm cầu để kết nối hướng tới sự phát triển toàn diện, đồng đều của Thành phố.
Ngày 24/10/2022 vừa qua, Sở Kế Hoạch và Đầu Tư tỉnh Thanh Hóa đá có báo cáo với chủ tịch UBND tỉnh Thanh Hóa về đề nghị đầu tư dự án tuyến đường tránh Đông Quốc lộ 1A (đường vành đai 3) đoạn qua huyện Quảng Xương từ điểm giao Quốc lộ 1A phía Nam thị trấn Tân Phong đến điểm giao với đường Võ Nguyên Giáp thuộc phường Quảng Đông, TP Thanh Hoá.
Trong đó, đoạn qua địa bàn thành phố Thanh Hóa dài 8,5km với kinh phí khoảng 5.784 tỷ đồng gồm: phần cầu dây văng vượt sông Mã dài 1,4km với kinh phí 3.202 tỷ đồng; phần đường dài 7,1km với kinh phí 2.852 tỷ đồng.
Thông qua đó, vào ngày 1/11/2022, cầu dây văng dài 1.4km đã được UBND tỉnh Thanh Hóa bố trí số vốn là 2.500 tỷ đồng tại quyết định "Phê duyệt phương án sử dụng nguồn tăng thu, tiết kiệm chi ngân sách cấp tỉnh năm 2021 và năm 2022".
Bên cạnh đó, đây là một trong những cây cầu dài nhất Thanh Hóa, nằm trên tuyến đường Vành đai 3 nhánh Đông tại bến Đò Đại thuộc phường Quảng Hưng và Hoàng Đại, thành phố Thanh Hoá. Cây cầu mang trong mình sứ mệnh góp phần mở rộng không gian phát triển của các đô thị ven Sông Mã, tăng cường giao thương hàng hóa, thúc đẩy phát triển kinh tế - xã hội của tỉnh nói chung và của thành phố Thanh Hóa nói riêng.
Tạo điều kiện thuận lợi cho các tập đoàn lớn đầu tư xây dựng các siêu đô quy mô lớn, hiện đại phía bờ Bắc sông Mã thuộc địa phận các phường Tào Xuyên, Hoàng Long, Hoàng Đại, là động lực lớn đưa thành phố Thanh Hoá trở thành thành phố văn minh, thông minh, hiện đại.
Được biết, khi cây cầu hoàn thành và đi vào hoạt động ngoài ý nghĩa về mặt giao thương, giao thông còn có ý nghĩa rất lớn về mặt du lịch và là biểu tượng mới của xứ Thanh gắn liền với dòng sông Mã anh hùng.

Với dự án này thì Thanh Hóa sắp triển khai dự án đường Vành Đai 3 TP.Thanh Hóa rùi.
 

Hac.thanh

Moderator
Staff member

Hac.thanh

Moderator
Staff member
Cầu dây văng dài 1.4km - Màn lột xác của diện mạo xứ Thanh

10-11-2022 - 15:30 PM


Mới đây, 14/10/2022 Sở GTVT đã có văn bản về việc cung cấp một số thông tin liên quan đến việc đầu tư 4 dự án theo đề nghị của UBND huyện Quảng Xương. Một trong số đó là tuyến đường vành đai 3 nhánh Đông, có phần cầu dây văng vượt sông Mã dài 1,4km với kinh phí 3.200 tỷ đồng.
Những cây cầu dây văng không còn xa lạ đối với người dân Việt Nam. Không chỉ đẹp về mặt hình thức, những cây cầu ấy khi xuất hiện ở địa phương nào cũng đều trở thành biểu tượng gắn liền với niềm tự hào của những con sông chảy ngàn năm mà chúng bắc qua.
Có thể thấy, sự xuất hiện của dự án cầu Nhật Tân bắc qua sông Hồng (dòng sông của ngàn năm văn hiến) đã góp phần lớn đưa hình ảnh một Việt Nam phát triển và hội nhập tới gần hơn với bạn bè quốc tế.
Thêm vào đó là sự xuất hiện của cầu Trần Thị Lý bắc qua sông Hàn được đánh giá là cây cầu dây văng độc đáo bậc nhất Việt Nam với hệ thống dây văng 3 chiều đi cùng những trụ nghiêng tạo nên dáng cầu lạ mắt. Kết cấu này giúp cây cầu trông như một cánh buồm căng gió đang vươn ra biển lớn mang theo khát vọng phát triển của người Đà Nẵng.
Tương tự một số thành phố lớn trong cả nước, Thanh Hóa cũng được mẹ thiên nhiên ưu ái ban tặng cho dòng sông Mã dồi dào phù sa mà cũng mang đậm hào khí anh hùng một thời vẻ vang.
Dù có nhiều tiềm năng nhưng chưa phát triển được như kỳ vọng do thiếu sự kết nối với khu vực đô thị trung tâm. Qua thực tế đó UBND tỉnh Thanh Hóa đã và đang xem xét về việc xây dựng thêm cầu để kết nối hướng tới sự phát triển toàn diện, đồng đều của Thành phố.
Ngày 24/10/2022 vừa qua, Sở Kế Hoạch và Đầu Tư tỉnh Thanh Hóa đá có báo cáo với chủ tịch UBND tỉnh Thanh Hóa về đề nghị đầu tư dự án tuyến đường tránh Đông Quốc lộ 1A (đường vành đai 3) đoạn qua huyện Quảng Xương từ điểm giao Quốc lộ 1A phía Nam thị trấn Tân Phong đến điểm giao với đường Võ Nguyên Giáp thuộc phường Quảng Đông, TP Thanh Hoá.
Trong đó, đoạn qua địa bàn thành phố Thanh Hóa dài 8,5km với kinh phí khoảng 5.784 tỷ đồng gồm: phần cầu dây văng vượt sông Mã dài 1,4km với kinh phí 3.202 tỷ đồng; phần đường dài 7,1km với kinh phí 2.852 tỷ đồng.
Thông qua đó, vào ngày 1/11/2022, cầu dây văng dài 1.4km đã được UBND tỉnh Thanh Hóa bố trí số vốn là 2.500 tỷ đồng tại quyết định "Phê duyệt phương án sử dụng nguồn tăng thu, tiết kiệm chi ngân sách cấp tỉnh năm 2021 và năm 2022".
Bên cạnh đó, đây là một trong những cây cầu dài nhất Thanh Hóa, nằm trên tuyến đường Vành đai 3 nhánh Đông tại bến Đò Đại thuộc phường Quảng Hưng và Hoàng Đại, thành phố Thanh Hoá. Cây cầu mang trong mình sứ mệnh góp phần mở rộng không gian phát triển của các đô thị ven Sông Mã, tăng cường giao thương hàng hóa, thúc đẩy phát triển kinh tế - xã hội của tỉnh nói chung và của thành phố Thanh Hóa nói riêng.
Tạo điều kiện thuận lợi cho các tập đoàn lớn đầu tư xây dựng các siêu đô quy mô lớn, hiện đại phía bờ Bắc sông Mã thuộc địa phận các phường Tào Xuyên, Hoàng Long, Hoàng Đại, là động lực lớn đưa thành phố Thanh Hoá trở thành thành phố văn minh, thông minh, hiện đại.
Được biết, khi cây cầu hoàn thành và đi vào hoạt động ngoài ý nghĩa về mặt giao thương, giao thông còn có ý nghĩa rất lớn về mặt du lịch và là biểu tượng mới của xứ Thanh gắn liền với dòng sông Mã anh hùng.

Với dự án này thì Thanh Hóa sắp triển khai dự án đường Vành Đai 3 TP.Thanh Hóa rùi.
Trọng điểm hạ tầng của tỉnh trong 10 năm tới là TP Thanh Hoá, TP Nghi Sơn
 
V

vbbnmmkjhgf

Khách vãng lai
Nghi sơn có thể sẽ là trung tâm công nghiệp của cả miền trung và là một trong những trung tâm cn lớn của cả nước, tình trạng xăng dầu hiện nay mới thấy vai trò của Lọc dầu Nghi sơn quan trọng ntn
cái tên Nghi sơn quá nổi tiếng át cái tên h. Tĩnh gia nên ng ta coi như là một điều đương nhiên, càng ngày càng thấy vị trí, tài nguyên biển, đất ở Nghi sơn là có 1 0 2 ở miền Bắc. Nhân lực dồi dào từ Thanh - Nghệ vốn là 2 địa phương đông dân nhất nhì cả nc, chưa kể nhân lực từ Hà tĩnh, Quảng bình rất tiềm năng....
Đó là Nghi Sơn, còn Đông sơn với tpth thì chưa là gì cả, bề dày và sự nổi tiếng của danh xưng Thanh hóa là vô giá, ko có Thanh hóa thì làm gì có ĐS..
THanh hóa có Nghi sơn là món quà vô giá mà không ai có đc, vấn đề là có khơi dậy đc tiềm năng hay ko mà thôi
 
V

vbbnmmkjhgf

Khách vãng lai
Cây cầu dây văng đẹp và hiện đại mới xứng tầm với tầm vóc đô thị đại bộ mặt của 3,5 tr dân, quy mô nền kinh tế lớn, vai trò lịch sử chói sáng, cửa ngõ bắc nam.......
ngoài việc nâng tầm tpth ko chỉ to mà còn phải đẹp thì nó còn là cổng chào đón du khách cho tp du lịch quốc dân SS.........
một tp lớn và hiện đại thì ko thể thiếu những cây cầu đẹp và hoành tráng, cầu đẹp thì hạ tầng bđs mới hấp dẫn thu hút nhà đầu tư
 

Hac.thanh

Moderator
Staff member
Cây cầu dây văng đẹp và hiện đại mới xứng tầm với tầm vóc đô thị đại bộ mặt của 3,5 tr dân, quy mô nền kinh tế lớn, vai trò lịch sử chói sáng, cửa ngõ bắc nam.......
ngoài việc nâng tầm tpth ko chỉ to mà còn phải đẹp thì nó còn là cổng chào đón du khách cho tp du lịch quốc dân SS.........
một tp lớn và hiện đại thì ko thể thiếu những cây cầu đẹp và hoành tráng, cầu đẹp thì hạ tầng bđs mới hấp dẫn thu hút nhà đầu tư
Ông nói thì tưởng tử tế mà rất xỏ lá
Tỉnh người ta 3,716 triệu(2021) ông cho còn 3,5 triệu khác chó gì ông chửi dân bỏ xứ ra đi
Dùng số liệu thì nói cho tử tế
 

Facebook Comment

Bài viết mới

Chủ đề được quan tâm nhất

Top