Menu
Danh mục
TIN TUYỂN DỤNG - VIỆC LÀM
Kỹ thuật
Cơ khí, kỹ thuật
Điện - Điện tử
Thợ tay nghề cao
Kinh doanh
Kinh doanh, Thị trường
Bán hàng, Showroom
Hành chính - Văn phòng
Kế toán - Tài chính
Hành chính - Nhân sự
Luật - Pháp lý
IT & Công nghệ
IT phần mềm
SEO, Marketing
IT phần cứng
Ngoại ngữ - Nước ngoài - FDI
Xuất nhập khẩu
Phiên dịch - Biên dịch
Trung tâm ngoại ngữ
Xuất khẩu lao động
Du lịch & Ăn nghỉ
Nhà hàng - Khách sạn
Bar - Cafe - Karaoke
Tuyển dụng khác
Y tế - Giáo dục
Tài chính - Ngân hàng
Quản lý - Điều hành
Bảo vệ - Vệ sĩ - An ninh
Tài xế, giao nhận
Xây dựng, giao thông
Tạp vụ, Giúp việc
Nông, Lâm, Ngư nghiệp
Làm thêm, Part-time
Lao động phổ thông
Trung tâm việc làm
Tìm việc làm
Tư vấn việc làm
Giới thiệu việc làm
CỘNG ĐỒNG THANH HÓA ONLINE
Ảnh - Video
Tin tức Thanh Hóa
KKT Nghi Sơn
Du lịch - Khám phá
Dự án - Quy hoạch
Đất & Người
Đặc sản Xứ Thanh
Nhà xe, máy bay, tàu
Trung tâm mua sắm
Tìm đồ thất lạc
Sinh tố Rau Má
Người xa xứ
Hỏi - Đáp
Tản mạn
Người đẹp Xứ Thanh
Ý tưởng kinh doanh
Hội nhóm - Club
Chưa phân loại
Khách vãng lai
Bài viết vi phạm
BQT ThanhHoaOnline
MUA BÁN - RAO VẶT
Điện thoại - Máy tính - Hitech
Điện thoại & Phụ kiện
Máy tính & Phụ kiện
Máy tính bảng
Sim số đẹp
Camera - Máy ảnh - Thiết bị giám sát
Game - Soft - Web
Máy văn phòng
Viễn thông - Mạng
Đồ công nghệ
Dịch vụ khác
Địa điểm - Dịch vụ
Nhà hàng - Trung tâm sự kiện
Bar - Coffee - Karaoke
Bệnh viện - Phòng khám
Ẩm thực - Ăn nhậu
Vui chơi - Giải trí
DV Cưới - Studio
Event - Sự kiện
Câu lạc bộ - Hội nhóm
Nhà nghỉ - Khách sạn
Dịch vụ tài chính
Địa điểm -DV khác
Nhà - Đất - Xây dựng
Mua - Bán nhà đất
Thuê - Cho thuê
Sang nhượng
Nội - Ngoại thất
Vật liệu Xây dựng
Thiết kế - Thi công
Chợ xe - Máy công trình
Ô tô
Xe máy
Xe đạp
Xe tải
Máy công trình
Phụ tùng - Sửa chữa
Cho thuê xe
Thời trang & Làm đẹp
Thời trang Nữ
Thời trang Nam
Đầm bầu - Mẹ & Bé
Phụ kiện thời trang
Đồ trang sức
Nước hoa - Mỹ phẩm
Salon - Spa
Sản phẩm khác
Thị trường tổng hợp
Y tế - Sức khỏe
Quảng cáo - In ấn
Máy móc - Thiết bị
Vận tải - Tháo dỡ
Thực phẩm - Đồ uống
Thú nuôi - Cây cảnh
Văn phòng phẩm
Vật phẩm - Quà tặng
Chợ tổng hợp
Đấu thầu - Đấu giá
Đại lý - Nhà phân phối
Điện máy - Gia dụng
Rao vặt ngoại tỉnh
GIÁO DỤC - TUYỂN SINH
Tin tuyển sinh
Cơ sở đào tạo
Home
Diễn đàn
Bài mới đăng
Tìm kiếm diễn đàn
Có gì mới
Tin mới đăng
Tài nguyên mới
Bài viết trang cá nhân mới
Hoạt động mới nhất
Tài nguyên
Đánh giá mới nhất
Tìm kiếm tài nguyên
Thành viên
Truy cập gần đây
Bài viết trang cá nhân mới
Tìm bài viết trang cá nhân
Thanh Hóa Projects & Developments
Đăng nhập
Đăng ký
Có gì mới?
Tìm kiếm
Tìm kiếm
Chỉ tìm trong tiêu đề
By:
Bài mới đăng
Tìm kiếm diễn đàn
Menu
Đăng nhập
Đăng ký
Lưu ý đọc kỹ
nội quy
trước khi đăng bài để tránh bị bannick, xóa bài. Xem
hướng dẫn đăng bài
và tính năng
UP tin
miễn phí
Diễn đàn
CỘNG ĐỒNG THANH HÓA ONLINE
Du lịch - Khám phá
Đi dọc sông Mã - Ký sự
JavaScript is disabled. For a better experience, please enable JavaScript in your browser before proceeding.
Trả lời vào chủ đề
Nội dung
<p>[QUOTE="arsenal, post: 3631, member: 459"]</p><p><span style="color: #074f75"><span style="font-size: 18px"><span style="font-family: 'Arial'">Kỳ 3: Trăm năm bản dệt Khăm Khăm</span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><strong><span style="font-size: 12px"><span style="font-family: 'Arial'">SGTT - Từ thị trấn Sông Mã (huyện Sông Mã – Sơn La), sông Mã chảy về hướng tây chừng 30km đến cửa khẩu Chiềng Khương để đổ vào đất Lào. Từ đây sông Mã có tên Nậm Mã. Câu chuyện một bản làng bên bờ Nậm Mã, trăm năm với nghề dệt vải nối tiếp hành trình của dòng sông trên đất Lào.</span></span></strong></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 12px"><span style="font-family: 'Arial'">Trước một cua quẹo lưng chừng núi trên đường từ Sốp Bâu đi Sắp Hao, nhìn xuống bờ sông là một bản nhà sàn rất đẹp, trông trù phú và cổ xưa.</span></span></span></p><p><span style="color: #00436c"><strong><span style="font-size: 12px"><span style="font-family: 'Arial'">Bố là Bi Bon</span></span></strong></span></p><p><span style="font-size: 12px"><span style="font-family: 'Arial'"><span style="color: #000000"><p style="text-align: center"><img src="http://sgtt.vn/ImageHandler.ashx?ImageID=79462" data-url="http://sgtt.vn/ImageHandler.ashx?ImageID=79462" class="bbImage " style="" alt="" title="" /></p> <p style="text-align: center"><span style="color: #666666"><span style="font-size: 11px">Từ người già đến các cô gái trẻ, ai cũng rành rẽ nghề dệt vải Ảnh: Trần Việt Đức</span></span></p><p></span></span></span><span style="color: #000000"><span style="font-size: 12px"><span style="font-family: 'Arial'">Buổi trưa. Bản vắng lặng, nghe rõ tiếng khung cửi lách cách dệt vải dưới nhà sàn. Khi chúng tôi ghé lại chụp ảnh, quay phim, các bà, các chị đang dệt niềm nở hỏi han, nhưng chúng tôi không biết gì, chỉ nói được “Việt Nam, Việt Nam”, khiến khách và chủ chỉ nhìn nhau cười. Mấy người trai tráng gùi đầy bầu bí, tay cầm những xâu bắp, họ đi nương về, tò mò ghé xem. Đồng nghiệp Việt Đức nỗ lực “trò chuyện”, chỉ tay vào miệng đang há lớn, rồi chỉ vòng quanh mọi người, “Việt Nam, Việt Nam?...” Thế mà có người hiểu ra. Người này chạy vội một lúc rồi dẫn đến một ông già. Chỉ vào ông già anh ta cũng hô lớn, “Việt Nam, Việt Nam!” Như chìm xuồng vịn được cọc, cả ba chúng tôi xúm vô ông già hỏi đủ thứ. Ông già bối rối thấy rõ, lắp bắp một lúc chỉ nói được: “Bố là Bi Bon, bố chào các con!”</span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 12px"><span style="font-family: 'Arial'">Thế là chúng tôi theo về nhà bố Bi Bon. Cho đến lúc đã ngồi bình tĩnh giữa nhà sàn uống “rượu ngâm con ong của bố”, câu chuyện vẫn cứ ngắc ngứ. Xem ra ông cụ có vẻ hiểu được những câu hỏi của chúng tôi, nhưng không trả lời được bao nhiêu. Sau một hồi tìm kiếm trong mớ sách vở lộn xộn, ông già mang ra cuốn sách mỏng Tự học tiếng Việt, vừa trò chuyện, vừa tra sách.</span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 12px"><span style="font-family: 'Arial'">Đã 74 năm sống trên đời, bố Bi Bon biết được Việt Nam gần lắm, chỉ ở cuối Nậm Mã này thôi, nhưng chưa một lần nào qua đó. Cách đây 21 năm, có toán công nhân Việt Nam qua làm đường, vì mến họ vui tính, ông lân la học lóm tiếng Việt rồi mua cuốn sách mỏng này về tự học thêm, thế là có được ngoại ngữ, để hôm nay làm thông dịch cho chúng tôi.</span></span></span></p><p><span style="color: #00436c"><strong><span style="font-size: 12px"><span style="font-family: 'Arial'">Dệt vải thời trang</span></span></strong></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 12px"><span style="font-family: 'Arial'">Dẫn chúng tôi một vòng quanh bản, bố Bi Bon giới thiệu với mọi người: “Các con bố đấy, từ Việt Nam sang đấy!”</span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 12px"><span style="font-family: 'Arial'">Dân bản Khăm Khăm sống chủ yếu dựa vào nương rẫy, trồng nếp nương, trồng bông, ngô, sắn, chăn nuôi gia súc, chủ yếu là trâu. Nhưng phụ nữ Khăm Khăm còn nổi tiếng với nghề dệt thổ cẩm. Không như phụ nữ ở những bản Lào khác, cũng giỏi nghề dệt nhưng chủ yếu là để làm đẹp cho mình, cho họ tộc nhà chồng, thì ở đây, hơn trăm năm qua, phụ nữ bản là những nghệ nhân chuyên sản xuất và cung cấp mặt hàng váy Lào “fashion” cho thị trường Sầm Nưa và cả Viêng Chăn. Cũng là khung dệt thủ công bằng gỗ tự chế, nhưng những cô bé mười, mười hai tuổi ở bản này đã có thể dệt được những tấm váy 1,7 x 0,8m với rực rỡ màu sắc, hoa văn, không tấm nào giống tấm nào. Theo bố Bi Bon một vòng qua 74 nóc nhà, thì ít nhất dưới sàn mỗi nhà cũng có từ 1 – 4 khung dệt. Một cô bé vừa đi học vừa dệt, cũng chỉ trong ba ngày là được một tấm váy, giá hiện tại khách đặt và đến tận bản nhận là 40.000 kíp/tấm. Chúng tôi nhờ bố Bi Bon hỏi mua vài tấm về làm kỷ niệm. Ông lắc đầu: “Không bán được, vải mình dệt nhưng là của người ta mua rồi”.</span></span></span></p><p><span style="color: #00436c"><strong><span style="font-size: 12px"><span style="font-family: 'Arial'">Hoa đẹp Chămpa…</span></span></strong></span></p><p><span style="font-size: 12px"><span style="font-family: 'Arial'"><span style="color: #000000"><p style="text-align: center"><img src="http://www.sgtt.com.vn/HTMG/2010/0124/62258/01.jpg" data-url="http://www.sgtt.com.vn/HTMG/2010/0124/62258/01.jpg" class="bbImage " style="" alt="" title="" /></p> <p style="text-align: center">Làng dệt vải trăm năm trên đất Lào, cung cấp vải thời trang cho thị trường Viêng Chăn Ảnh: Trần Việt Đức</p><p></span></span></span><span style="color: #000000"><span style="font-size: 12px"><span style="font-family: 'Arial'">Chúng tôi nhận lời ăn cơm trưa tại nhà bố Bi Bon. “Chỉ có cơm thôi, không có nhiều đồ ăn. Người Lào ít ăn con thú lắm”, nói thế nhưng ông già vội vã xuống bếp cùng bà vợ lo bữa ăn. Hai vợ chồng ông già đang sống cùng vợ chồng người con cả. Cô con dâu đi nương, các cháu đều đi học đến chiều mới về. Chỉ còn lại nhà anh con cả. Hỏi ra mới biết, anh con cả chính là trưởng bản Khăm Khăm, vì buổi sáng có cán bộ trên huyện xuống bản, nên anh không đi nương với vợ. Trưởng bản Poong Chăm đã 45 tuổi, sáu con mà trông còn rất trẻ, trắng trẻo, đẹp trai, lui cui giúp mẹ và bố làm bếp, chốc chốc lại lên nhà trên cười hiền khô.</span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 12px"><span style="font-family: 'Arial'">Bữa cơm dọn ra, những thanh niên đến chơi cũng thành khách. Mấy anh thanh niên thì thào trao đổi một lúc, người thanh niên được giới thiệu là con rể ông già, tên Khăm Đen, vội chạy về nhà mang đến hũ rượu cần gần một vòng tay ôm. Ghè rượu bằng đất nung, sứt miệng, ám khói trông cũ càng. Sau khi cạy nút đậy bằng đất nhồi trấu, đổ đầy nước vào, vì là khách nhiều tuổi nhất nên tôi được bố Bi Bon mời cùng vít cần trước tiên. Đang trong cái nắng 37 độ, dòng rượu đẫm ngọt lan toả cái mát lạnh khắp cả người. Buông cần ra, chợt thấy từ mặt người cho đến mọi vật bỗng bừng sáng lóng lánh. Cũng từng nếm qua rượu cần của người Ê Đê, Ba Na Tây Nguyên; người Mường Hoà Bình, tôi vẫn chưa thấy đâu có rượu cần ngon thế này, “hiệu quả” thế này…</span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 12px"><span style="font-family: 'Arial'">Sau lần vít cần thứ ba, già Bi Bon vào buồng đem ra cây khèn. Sau một phút im lặng như nhập đồng, ông già bắt đầu thổi. Tiếng khèn làm cả cuộc vui lặng phắc, ngẩn ngơ. Mãi chiều muộn chúng tôi mới rời được bản Khăm Khăm trong lưu luyến bắt tay, vái chào những con người hồn hậu, trong trẻo và mến khách này.</span></span></span></p><p><span style="color: #000000"><span style="font-size: 12px"><span style="font-family: 'Arial'">Trước mặt là con sông Nậm Mã. Chúng tôi đang xuôi dòng về phía Việt Nam, về với nhà mình. Thế nhưng ra đi mà có cảm giác mình đã để lại tại bản Lào trăm năm này một cái gì đó vô hình nhưng thật đáng quý...</span></span></span></p><p style="text-align: right"><span style="color: #666666"><strong><span style="font-size: 12px"><span style="font-family: 'Arial'">NGUYỄN TRỌNG TÍN</span></span></strong></span></p><p>[/QUOTE]</p>
[QUOTE="arsenal, post: 3631, member: 459"] [COLOR=#074f75][SIZE=18px][FONT=Arial]Kỳ 3: Trăm năm bản dệt Khăm Khăm[/FONT][/SIZE][/COLOR] [COLOR=#000000][B][SIZE=12px][FONT=Arial]SGTT - Từ thị trấn Sông Mã (huyện Sông Mã – Sơn La), sông Mã chảy về hướng tây chừng 30km đến cửa khẩu Chiềng Khương để đổ vào đất Lào. Từ đây sông Mã có tên Nậm Mã. Câu chuyện một bản làng bên bờ Nậm Mã, trăm năm với nghề dệt vải nối tiếp hành trình của dòng sông trên đất Lào.[/FONT][/SIZE][/B][/COLOR] [COLOR=#000000][SIZE=12px][FONT=Arial]Trước một cua quẹo lưng chừng núi trên đường từ Sốp Bâu đi Sắp Hao, nhìn xuống bờ sông là một bản nhà sàn rất đẹp, trông trù phú và cổ xưa.[/FONT][/SIZE][/COLOR] [COLOR=#00436c][B][SIZE=12px][FONT=Arial]Bố là Bi Bon[/FONT][/SIZE][/B][/COLOR] [SIZE=12px][FONT=Arial][COLOR=#000000][CENTER][IMG]http://sgtt.vn/ImageHandler.ashx?ImageID=79462[/IMG][/CENTER] [CENTER][COLOR=#666666][SIZE=11px]Từ người già đến các cô gái trẻ, ai cũng rành rẽ nghề dệt vải Ảnh: Trần Việt Đức[/SIZE][/COLOR][/CENTER][/COLOR][/FONT][/SIZE] [COLOR=#000000][SIZE=12px][FONT=Arial]Buổi trưa. Bản vắng lặng, nghe rõ tiếng khung cửi lách cách dệt vải dưới nhà sàn. Khi chúng tôi ghé lại chụp ảnh, quay phim, các bà, các chị đang dệt niềm nở hỏi han, nhưng chúng tôi không biết gì, chỉ nói được “Việt Nam, Việt Nam”, khiến khách và chủ chỉ nhìn nhau cười. Mấy người trai tráng gùi đầy bầu bí, tay cầm những xâu bắp, họ đi nương về, tò mò ghé xem. Đồng nghiệp Việt Đức nỗ lực “trò chuyện”, chỉ tay vào miệng đang há lớn, rồi chỉ vòng quanh mọi người, “Việt Nam, Việt Nam?...” Thế mà có người hiểu ra. Người này chạy vội một lúc rồi dẫn đến một ông già. Chỉ vào ông già anh ta cũng hô lớn, “Việt Nam, Việt Nam!” Như chìm xuồng vịn được cọc, cả ba chúng tôi xúm vô ông già hỏi đủ thứ. Ông già bối rối thấy rõ, lắp bắp một lúc chỉ nói được: “Bố là Bi Bon, bố chào các con!”[/FONT][/SIZE][/COLOR] [COLOR=#000000][SIZE=12px][FONT=Arial]Thế là chúng tôi theo về nhà bố Bi Bon. Cho đến lúc đã ngồi bình tĩnh giữa nhà sàn uống “rượu ngâm con ong của bố”, câu chuyện vẫn cứ ngắc ngứ. Xem ra ông cụ có vẻ hiểu được những câu hỏi của chúng tôi, nhưng không trả lời được bao nhiêu. Sau một hồi tìm kiếm trong mớ sách vở lộn xộn, ông già mang ra cuốn sách mỏng Tự học tiếng Việt, vừa trò chuyện, vừa tra sách.[/FONT][/SIZE][/COLOR] [COLOR=#000000][SIZE=12px][FONT=Arial]Đã 74 năm sống trên đời, bố Bi Bon biết được Việt Nam gần lắm, chỉ ở cuối Nậm Mã này thôi, nhưng chưa một lần nào qua đó. Cách đây 21 năm, có toán công nhân Việt Nam qua làm đường, vì mến họ vui tính, ông lân la học lóm tiếng Việt rồi mua cuốn sách mỏng này về tự học thêm, thế là có được ngoại ngữ, để hôm nay làm thông dịch cho chúng tôi.[/FONT][/SIZE][/COLOR] [COLOR=#00436c][B][SIZE=12px][FONT=Arial]Dệt vải thời trang[/FONT][/SIZE][/B][/COLOR] [COLOR=#000000][SIZE=12px][FONT=Arial]Dẫn chúng tôi một vòng quanh bản, bố Bi Bon giới thiệu với mọi người: “Các con bố đấy, từ Việt Nam sang đấy!”[/FONT][/SIZE][/COLOR] [COLOR=#000000][SIZE=12px][FONT=Arial]Dân bản Khăm Khăm sống chủ yếu dựa vào nương rẫy, trồng nếp nương, trồng bông, ngô, sắn, chăn nuôi gia súc, chủ yếu là trâu. Nhưng phụ nữ Khăm Khăm còn nổi tiếng với nghề dệt thổ cẩm. Không như phụ nữ ở những bản Lào khác, cũng giỏi nghề dệt nhưng chủ yếu là để làm đẹp cho mình, cho họ tộc nhà chồng, thì ở đây, hơn trăm năm qua, phụ nữ bản là những nghệ nhân chuyên sản xuất và cung cấp mặt hàng váy Lào “fashion” cho thị trường Sầm Nưa và cả Viêng Chăn. Cũng là khung dệt thủ công bằng gỗ tự chế, nhưng những cô bé mười, mười hai tuổi ở bản này đã có thể dệt được những tấm váy 1,7 x 0,8m với rực rỡ màu sắc, hoa văn, không tấm nào giống tấm nào. Theo bố Bi Bon một vòng qua 74 nóc nhà, thì ít nhất dưới sàn mỗi nhà cũng có từ 1 – 4 khung dệt. Một cô bé vừa đi học vừa dệt, cũng chỉ trong ba ngày là được một tấm váy, giá hiện tại khách đặt và đến tận bản nhận là 40.000 kíp/tấm. Chúng tôi nhờ bố Bi Bon hỏi mua vài tấm về làm kỷ niệm. Ông lắc đầu: “Không bán được, vải mình dệt nhưng là của người ta mua rồi”.[/FONT][/SIZE][/COLOR] [COLOR=#00436c][B][SIZE=12px][FONT=Arial]Hoa đẹp Chămpa…[/FONT][/SIZE][/B][/COLOR] [SIZE=12px][FONT=Arial][COLOR=#000000][CENTER][IMG]http://www.sgtt.com.vn/HTMG/2010/0124/62258/01.jpg[/IMG][/CENTER] [CENTER]Làng dệt vải trăm năm trên đất Lào, cung cấp vải thời trang cho thị trường Viêng Chăn Ảnh: Trần Việt Đức[/CENTER][/COLOR][/FONT][/SIZE] [COLOR=#000000][SIZE=12px][FONT=Arial]Chúng tôi nhận lời ăn cơm trưa tại nhà bố Bi Bon. “Chỉ có cơm thôi, không có nhiều đồ ăn. Người Lào ít ăn con thú lắm”, nói thế nhưng ông già vội vã xuống bếp cùng bà vợ lo bữa ăn. Hai vợ chồng ông già đang sống cùng vợ chồng người con cả. Cô con dâu đi nương, các cháu đều đi học đến chiều mới về. Chỉ còn lại nhà anh con cả. Hỏi ra mới biết, anh con cả chính là trưởng bản Khăm Khăm, vì buổi sáng có cán bộ trên huyện xuống bản, nên anh không đi nương với vợ. Trưởng bản Poong Chăm đã 45 tuổi, sáu con mà trông còn rất trẻ, trắng trẻo, đẹp trai, lui cui giúp mẹ và bố làm bếp, chốc chốc lại lên nhà trên cười hiền khô.[/FONT][/SIZE][/COLOR] [COLOR=#000000][SIZE=12px][FONT=Arial]Bữa cơm dọn ra, những thanh niên đến chơi cũng thành khách. Mấy anh thanh niên thì thào trao đổi một lúc, người thanh niên được giới thiệu là con rể ông già, tên Khăm Đen, vội chạy về nhà mang đến hũ rượu cần gần một vòng tay ôm. Ghè rượu bằng đất nung, sứt miệng, ám khói trông cũ càng. Sau khi cạy nút đậy bằng đất nhồi trấu, đổ đầy nước vào, vì là khách nhiều tuổi nhất nên tôi được bố Bi Bon mời cùng vít cần trước tiên. Đang trong cái nắng 37 độ, dòng rượu đẫm ngọt lan toả cái mát lạnh khắp cả người. Buông cần ra, chợt thấy từ mặt người cho đến mọi vật bỗng bừng sáng lóng lánh. Cũng từng nếm qua rượu cần của người Ê Đê, Ba Na Tây Nguyên; người Mường Hoà Bình, tôi vẫn chưa thấy đâu có rượu cần ngon thế này, “hiệu quả” thế này…[/FONT][/SIZE][/COLOR] [COLOR=#000000][SIZE=12px][FONT=Arial]Sau lần vít cần thứ ba, già Bi Bon vào buồng đem ra cây khèn. Sau một phút im lặng như nhập đồng, ông già bắt đầu thổi. Tiếng khèn làm cả cuộc vui lặng phắc, ngẩn ngơ. Mãi chiều muộn chúng tôi mới rời được bản Khăm Khăm trong lưu luyến bắt tay, vái chào những con người hồn hậu, trong trẻo và mến khách này.[/FONT][/SIZE][/COLOR] [COLOR=#000000][SIZE=12px][FONT=Arial]Trước mặt là con sông Nậm Mã. Chúng tôi đang xuôi dòng về phía Việt Nam, về với nhà mình. Thế nhưng ra đi mà có cảm giác mình đã để lại tại bản Lào trăm năm này một cái gì đó vô hình nhưng thật đáng quý...[/FONT][/SIZE][/COLOR] [RIGHT][COLOR=#666666][B][SIZE=12px][FONT=Arial]NGUYỄN TRỌNG TÍN[/FONT][/SIZE][/B][/COLOR][/RIGHT] [/QUOTE]
Preview
Tên
Mã xác nhận
Thành phố biển của Thanh Hóa là thành phố nào? (viết liền không dấu)
Gửi trả lời
Diễn đàn
CỘNG ĐỒNG THANH HÓA ONLINE
Du lịch - Khám phá
Đi dọc sông Mã - Ký sự
Top